Đặc điểm của hoa bỉ ngạn
Hoa Higanbana (tên tiếng Nhật) mọc hoang trên những triền đồi, đôi bờ sông, ven đường đi, những bờ ruộng và rất nhiều trong nghĩa địa. “Củ” của loài hoa này rất độc vì chứa Lycorine, một chất độc thuộc nhóm Alcaloid, gây tổn hại đến hệ thần kinh. Truyền thuyết kể rằng có người đã tuyệt mệnh bằng cách ăn “củ” của loài hoa này trong lúc đói. Có lẽ vì thế, thời xa xưa, người Nhật đã cho rằng loài hoa này là loài hoa của sự chết chóc.
Trong dân gian người ta cho rằng Higanbana là cửa ngõ để đi vào thế giới của những người đã khuất, cũng có người lại nói rằng, vào những ngày người trần gian gặp người âm giới, Higanbana là nơi trú ngụ của những linh hồn. Cái tên Higanbana cũng có nguồn gốc từ đó.
Ngạn nở hoa trùng với tiết thu phân. Đây cũng là thời gian mà theo lời dạy của phật trong thời gian 7 ngày của mùa thu, người sống có thể đi vào thế giới của người chết để gặp gỡ ông bà tổ tiên. Với người Nhật, đây cũng là dịp họ đi thăm viếng sửa sang mồ mả của những người đã khuất.
Ý nghĩa của hoa Bỉ Ngạn loài hoa của sự phân ly
Hoa Bỉ Ngạn ở mỗi nơi lại được phong cho một ý nghĩa khác nhau, ví dụ như:
Nhật Bản: Hồi ức đau thương
Triều Tiên: Nhớ về nhau
Trung Quốc: Ưu mỹ thuần khiết.
Truyền thuyết hoa bỉ ngạn được kể và lưu truyền qua nhiều quốc gia trên thế giới với nhiều biến thể khác nhau. Tuy nhiên nổi tiếng nhất vẫn là vẫn là câu chuyện tình buồn của Mạn Châu và Sa Hoa.
Có một loài hoa rất đặc biệt mang một cái tên rất độc đáo Hoa Bỉ Ngạn. Ở bên cạnh bảo vệ Bỉ Ngạn là hai yêu tinh, một người tên là Mạn Châu, một người tên là Sa Hoa. Bọn họ đã canh giữ Bỉ Ngạn hoa suốt mấy nghìn năm nhưng trước giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương. Bởi vì lúc hoa nở nhìn không thấy lá; khi có lá lại không thấy hoa. Giữa hoa và lá, cuối cùng cũng không thể gặp nhau, đời đời lầm lỡ. Thế nhưng, bọn họ điên cuồng nhung nhớ đối phương, và bị nỗi đau khổ hành hạ sâu sắc.
Cuối cùng có một ngày, bọn họ quyết định làm trái quy định của thần, lén gặp nhau một lần. Thần biết được đã trách tội 2 yêu tinh. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ. Kể từ đó về sau, Mạn Châu Sa Hoa chỉ nở trên con đường Hoàng Tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn, mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế, trên con đường Hoàng Tuyền ngửi thấy mùi hương của Bỉ Ngạn hoa thì có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không bao giờ chia lìa nữa nhưng vẫn lần nữa bị lời nguyền kéo vào.
Trong khi đa phần các loài hoa khác đều tượng trưng cho những điều tốt đẹp, thì hoa Bỉ Ngạn lại chứa đựng sự chia ly, đau khổ đến tột cùng. Hoa Bỉ Ngạn nở thì không có lá, có lá thì lại không có hoa, hoa lá muôn đời không được gặp nhau. Trong truyền thuyết Nhật Bản, thứ duy nhất đâm chồi ở Hoàng Tuyền là Bỉ Ngạn Hoa, mùi hương hoa đem lại những ma lực, có thể gợi lại những kí ức lúc còn sống của người chết – như gợi lại những kỉ niệm đẹp của một tình yêu chẳng bao giờ thành.
Trong tiếng Hán “bỉ ngạn” nghĩa là “bờ bên kia”, nên có tương truyền đây là loài hoa duy nhất nở nơi Hoàng Tuyền, bên cạnh hồ Vong Xuyên. Linh hồn khi đi ngang cầu Vong Xuyên sẽ gửi toàn bộ những kí ức lúc còn sống vào hoa Bỉ Ngạn. Dù quá khứ có đau khổ tuột cùng hay yêu thương thắm thiết hoa Bỉ Ngạn đều thu nhận những hồi ức đó. Hạnh phúc, hận thù, bi thương, tất cả đều được lưu giữ trong hoa để người ra đi có thể lãng quên tất cả mà bước vào luân hồi.
Tuy nhiên Bỉ Ngạn lại không phải là loài hoa tuyệt tình và ma mị như truyền thuyết, mà ý nghĩa sâu xa lại như một lời nhắc nhở con người: Hãy tận hưởng những hồi ức đẹp một lần cuối rồi quyết định buông tay,vui vẻ lãng quên tất cả những ký ức cũ, tiến vào kiếp sống mới; hay vẫn mãi giữ vững niềm tin cũng như sự chấp nhất của tình yêu, dù không thể ở bên nhau sau bao lần luân hồi nhưng vĩnh viễn không quên nhau.
Cùng tham khảo một số hình xăm hoa Bỉ Ngạn bạn nhé!